Điều chế biên độ hay còn gọi là điều biên
là một kỹ thuật được sử dụng trong điện tử viễn thông, phổ biến nhất là
dùng để truyền thông tin qua một sóng mang vô tuyến. Kỹ thuật này là
thay đổi biên độ của tín hiệu sóng mang theo biên độ của tín hiệu thông
tin cần gửi đi, hay nói cách khác là điều chế sóng mang bằng biên độ
theo tín hiệu mang tin. Ví dụ, thay đổi cường độ tín hiệu có thể được
dùng để phản ánh các âm thanh được tái tạo lại bởi một người nói, hoặc
để xác định độ chói của các điểm ảnh truyền hình. (Trái ngược với điều
biên là điều tần hay biến tần,
cũng thường được sử dụng để truyền âm thanh, trong đó tần số truyền
được thay đổi; và điều pha thường được sử dụng trong điều khiển từ xa,
trong đó pha của tín hiệu sóng mang được thay đổi)
Vào giữa những năm 1870, một dạng điều
biên—ban đầu được gọi là "những dòng gợn"—là phương pháp đầu tiên thành
công tạo âm thanh chất lượng tốt qua các đường dây điện thoại. Bắt đầu
với các thuyết minh âm thanh của Reginald Fessenden vào năm 1906, nó
cũng là phương pháp đầu tiên được sử dụng cho đài phát thanh, và ngày
nay vẫn được sử dụng cho nhiều hình thức viễn thông—"AM" thường được
dùng để chỉ dải sóng quảng bá là dải sóng trung